Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

LỜI HOA


Đừng lãng mạn ví tình yêu như sóng
Vỗ mạn bờ xong sóng lặng rời xa
Đừng ví yêu như trời xanh mây thẳm
Đâu phải xanh trời sẽ chẳng bão giông
Yêu nhẹ thôi chút gió lay ngày nóng
Hơi ấm đủ xua tan lạnh giá băng
Một chỗ đứng trong tim ai hồng thắm
Hơn hẳn ngàn lời lãng mạn qua môi
Nói lời yêu hãy dệt tình vĩnh cửu
Chớ xáo mòn đừng chót lưỡi đầu môi
Hai ta từng hẹn thề đêm trăng sáng
Thiên đường yêu chớ để lạnh tim ai
Anh có nhớ cũng chiều Đông năm ấy
Có một người ngơ ngẩn đứng bên ai
Hồn khờ dại bởi bút tim đang viết
Nắn nót nét tròn đậm chữ yêu anh
Bó hoa chiều anh ôm tràn cảm xúc
Đâu phải học trò sao lại tặng em
Hoa tình yêu chỉ tặng riêng em đó
Màu đỏ hồng anh gắn vạn lời yêu !
(19/11/2016-Tr.Đ)

Lão hàng xóm quát con:


Tao cày muốn vỡ mặt...
Đồ bất hiếu, xấu xa
Mày bảo : "nhờ ơn đảng
Có sách mới áo hoa"!

Thêm cái bọn nhà giáo
Biết láo vẫn tuyên truyền
Chúng không biết liêm sỉ
Sống chỉ biết đến tiền
Nào là Lê Văn Tám
Naò chủ nghĩa tầm phào
Nào đạo đức cách mạng
Toàn những thứ tào lao
Hai mươi tháng mười một
Tao cạch mặt chúng mày
Khi không còn tự trọng
Sao đáng mặt làm thầy!
Hiệu trưởng thành ông tú
Cô giáo ra điếm đàng
Nhục cho ngành giáo dục
Vong bản đám con hoang...
* Lượm trên net.

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

BÀI THƠ CUỐI CÙNG


Mưa rơi tí tách bên thềm.
Giọt mưa rây rức nỗi niềm đơn côi.
Mưa làm lệ mãi tuôn rơi.
Mưa than mưa khóc nhạt nhòa hồn em.

Đời em là ánh trăng côi.
Như hoa tan tác, mây trôi hững hờ.
Đời em bóng tối mịt mờ. 
Như đêm hoang lạnh đợi chờ mưa ngâu.

Nụ hôn ngày ấy anh trao.
Giờ thành vị đắng dâng trào bờ môi.
Trả anh con tim gian dối.
Trả lai anh lời xin lỗi ngọt ngào.

Thôi rồi một kiếp má đào.
Thôi rồi tình lỡ đi vào thiên thu.
Em là hoa dại hoang vu. 
Em là cỏ dại ao tù nhớp nhơ.

Kiếp này lầm lỗi dạy khờ
Thôi đành khép kín để chờ kiếp sau

Quangminhle

HOẢNG HỒN


1 Canh, 2 canh, lại 3 canh 
Chằn chọc băn khoăn giấc chẳng thành. 
Canh 4 canh 5 vừa chợp mắt 
Bà xã gọi dậy:"Làm đi anh".

Ngoc Bich Ninh

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

VỀ THĂM ĐẤT MŨI


Mái chèo đấy nước điều tay
Bóng chiều nghiêng đổ dặm dài phía sau
Mai về thăm lại Cà Mau
Thăm rừng ngập mặng bạc màu phù sa
Trà Là bạn hãy ghé qua
Chim cò đủ loại từ xa tựu về
Bóng chiều ngả xuống làng quê
Bim bịp kêu nước tình quê dạt dào
Dáng ai trên chiếc cầu ao
Gió lay tà áo xậy lao ngại ngùng
Chim bay về tổ thong dong
Cánh diều lộng gió trên đồng cỏ năng
Dẩu đi muôn nẽo xa xăm
Cà Mau niềm nhớ thì thầm người ơi
Ai về Tân Duyệt, Đầm Dơi
Cây bần nghiêng bóng, chào mời gọi ta
Xuôi chèo xuộng miệt rừng già
Phú Tân Cái Nước Trà Là Ông Trang
Ngượt dòng thăm cánh Đồng Hoang
Cỏ năng xanh biếc thênh thang cánh cò
Dạt dào tiếng hát câu hò
Của người em gái chèo đò trên sông
Nhớ quê xao xuyến cỏi lòng
Con Tàu, Đất Mủi đợi mong ta về

Van Vu

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

TÌNH HẬN


Anh xé nát mảnh tình ngang trái
Và con tim khờ dại ngây thơ.
Vì em ngốc nghếch ngu ngơ.
Nên em ôm hận bao giờ nguôi ngoai?

Anh đã giết tình em chớm nở.
Anh đã làm dang dở tình đầu.
Buồn rây rức,suốt canh thâu.
Hận anh nỡ để trái sầu rụng rơi.

Dù thương đau cay đắng trong đời.
Dù bão lốc chơi vơi giữa dòng.
Thôi thì số kiếp long đong !
Hoa hồng vùi dập đêm đông lạnh lùng .

Trả lại anh thư tình ngày ấy.
Trả lại anh tim dấy máu đào.
Chỉ là một giấc chiêm bao.
Anh đi đường đó,em vào lối em !
CHÀO TỪ BIỆT TÌNH HẬN THIÊN THU ! ! !


Quangminhle

LÀ TẠI ANH


Là tại anh ngoảnh mặt làm ngơ.
Là tại anh tan vỡ mộng đầu.
Là tại anh tình em dang dở.
Là tại anh sao quá hững hờ.

Bởi vì em tuổi non thơ mộng.
Bởi vì em gió lộng trời xuân.
Bởi vì em hồn nhiên sống động.
Bởi vì em là tuổi trắng trong.
Anh giết tình anh trong tan vỡ.
Anh đem thương nhớ khóc người đi.
Thà mang tình phụ,tình gian dối.
Ai nỡ vùi chôn tuổi mộng mơ.
Khóc đi em cho vơi thương nhớ.
Để xóa nhòa lầm lỡ con tim.
Đừng trách anh tình mình trắc trở.
Đừng giận anh làm đứt dây tơ.
Cơn mưa nào mà không quang tạnh.
Nổi buồn nào canh cánh mãi đâu.
Rồi khổ đau chôn vùi hoang lạnh.
Để hồn em bay bổng trời xanh.
VÌ YÊU EM LÀ MONG EM HẠNH PH ÚC
Quangminhle