Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

Một lần rồi nhớ

nguồn ảnh internet

Con đường làng ngày ấy
In dấu chân năm nào
Bao kỷ niệm dạt dào
Đến một lần rồi xa. 
Xóm làng kia ngày ấy.
Đã bao năm cách xa.
Về thăm như về nhà,
Bao người thân ra đón.
Một lần đến rồi nhớ
Nay mái tóc ngã sương
Một lần đến rồi thương.
Mười bốn năm mới gặp.

Đỗ Viết Khoa

Thầy tôi


Cả đời mải miết gieo trồng
Mầm xanh đang lớn lúa đồng xanh xanh
Nay về với mái nhà tranh
Sách xưa thầy đọc tỉa cành chăm hoa
Tuổi đời sáu chục xuân qua
Tuổi nghề bốn chục đã qua đời thầy
Trò ngoan thầy dạy bấy nay
Như chim đủ cánh tung bay giữa trời
Góp công xây dựng cho đời
Nước nhà giàu đẹp rạng ngời tương lai.


Đỗ Viết Khoa

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Buổi chiều mênh mang tan từng mảnh nhỏ
Giữa phố phường xám đỏ hoàng hôn về
Chiếc lá rơi nằm ngủ bên lề
Giữa thế giới già nua mệt mỏi

Ta là ai giữa cõi vô thường ?
Là sương mỏng còn vương trên lá...?
Mở mắt ra thấy đời xa lạ
Bao mộng lành ở cuối khơi xa
Ta lang thang như kẻ không nhà
Tìm một người giữa thế giới bao la
Dẫu biết đời này là hư giả
Nhưng vẫn tìm anh với trái tim thật thà
Và Anh là ai giữa một đám đông
Giữa thế giới nghẹt người không một khoảng trống
Anh ở đâu, giữa đời mênh mông rộng
Thấy anh rồi! Anh có biết em tìm khó lắm không ?
Giữa thế giới trống trải, mong manh
Ta sẽ dành cho nhau những điều quý nhất
Tôn trọng, yêu thương bằng trái tim chân thực
Rồi chúng ta lại tích cực sống tốt phần đời mình
Và chúng ta lại cùng lang thang trong cõi vô hình
Tự nhìn mình bằng đôi mắt người khác
Và ta sẽ không bao giờ dối gạt
Sống cuộc đời mộc mạc đơn sơ
Tình cho anh là những lời thơ
Là nổi nhớ ... Từng giờ và bất diệt....
HBH

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

HỨA NHÉ ANH


Đã nắm tay em anh đừng buông nhé
Chiếc cầu cuộc đời lắt lẻo khó đi
Bao cạm bẫy dưới mố cầu đáng sợ
Những nhịp sai sẽ rung lắc đời em

Đời nhiều lắm những chiếc cầu ngang trái
Không vịn không dây đáng sợ lắm anh
Một cơn gió qua cầu tim em đập
Sợ chứ anh em biết dựa vào ai...
Có những chiếc cầu khác chi chiếc bẫy
Lên cầu rồi nên bước ngược hay xuôi
Hai đầu cầu đầy bóng người nhộn nhịp
Có nhận ra em qua nét thoáng buồn ?
Đã nắm tay em đừng buông anh nhé !
Hẹn anh rồi em sẽ bước lên cầu
Chiếc cầu đời chênh vênh anh nắm chắc
Nhịp cầu đung đưa đừng sợ có anh .
(29/07/2016-Tr.Đ)

BÃO XỬ KIỆN


Sau cơn bão đã bật tung bằng chứng
Chữ khốn nạn hoành hành đất Việt ta
Cứ vì tiền là không trừ thủ đoạn
"Ăn bẩn"nên vơ đút tất vào mồm
Thương cho cây vừa sống vừa cố thở
Chỉ dám kêu khi có bão tràn qua
Thủ Đô ơi nơi ngàn năm văn hiến
Sâu bọ lồm ngồm bò khắp các nơi ...
(29/07/2016-Tr.Đ)

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016


Đôi khi cần dừng lại
để hiểu hết con đường
đôi khi cười hấp hối
để biết tròn yêu thương.
– Nguyễn Danh Lam

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

KHÓC CHA !



Không thể nào con ngủ được đêm nay
Trời sắp sáng sao con còn trăn trở
Cha ơi ! vì con biết trên đời nầy hiện tại
Con đã mất cha rồi !
Đêm nay giữa thinh lặng
Một mình con đối diện
Tấm tình cha ôi sao quá bao la
Giờ nhận biết thì cha xa vời vợi
Mãi không còn cha nữa ở trên đời
Mãi không còn gọi nữa tiếng “ Cha ơi ! “
Vành tang trắng, chỉ một vành lụa mỏng
Mang trên đầu sao nặng quá ngàn cân
Dòng nước mắt cả ngày không thể khóc
Giờ lại tuôn như dòng suối khôn vơi
Đêm nay, cha nằm đó
Mắt khép hòai vĩnh viễn
Bao ưu tư cha bỏ lại giữa đời
Bao yêu thương đâu còn nữa, cha ơi !
Bao trìu mến làm sao con tìm được
Đêm nay,
Những giọt lệ nến sưỡi vầng trán cao lạnh giá
Và lệ con sưỡi ấm linh hồn cha.
Đêm nay,
Khóc cha bằng giọt lệ thầm
Bằng muôn vạn nén hương trầm con dâng.
Kim Lệ