Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

Bác già rồi mới có TRINH

Bác già rồi mới có TRINH
Già rồi mới có cuộc tình phiêu diêu
2 người đang đang hổi hổi yêu
Ấy mà thiên hạ bao điều nói ra

Hạnh phúc là của Người Ta
Tình yêu đâu kể là già hay non
Tình yêu là chỗ tâm hồn
Rồi sau mới đến chỗ còn Ra, Vô

Có bao nhiêu kẻ bây gìơ
Yêu vì nhìn thấy cơ đồ từ lâu
Già, đui, xấu, kệ miễn giàu
Chỉ cần cứ thế cho nhau tình tiền

Em đẹp em sẽ có quyền 
Anh giàu anh cũng có tiền để vui
Nhiều Chế không có thì thôi
Đừng nên ý kiến những lời khó nghe

Đàn ông ai chả có dê
Đàn bà ai chả lúc mê tiền nhiều
Phận mình nó được bao nhiêu
Tình duyên có giống những điều ở trên

Yêu nhau Tình Cảm thì bền
Yêu nhau Tiền Bạc sẽ quên nhanh giờ
Chỉ cần lạc bước cơ đồ
Người yêu nhanh chóng có bồ thế thân

Thơ Hai Duy Kế

MƯA BỤI MÙA ĐÔNG. !!!


Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Mưa bụi thôi em chớ nặng lòng. 
Hiện tượng xưa nay giờ. Ít thấy. 
Chắc là trời đất đã cảm thông. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Đón chúa giáng sinh chúa hài đồng. 
Chúa xuống dương gian người cứu rổi. 
Thương những cuộc đời kiếp long đong. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Đếm bước lang thang bước lòng vòng. 
Tình yêu đợi hoài chưa thấy đến. 
Mỏi mòn nhung nhớ lẩn ngóng trông. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Có ai buồn bả giống tôi không .
Nnớ nhớ cuộc tình thời quá khứ .
Đau khổ người ơi cháy cả lòng.

Dongthu Nguyen

CHẠNH LÒNG

Chợt tiếc thềm xuân đã ngả chiều
Thơ buồn khép lại những vần yêu
Màu son cũng nhạt hờn môi thắm
Nét nhũ dần phai tủi dáng kiều
Lạc gót phong trần tan cảnh liễu
 Phơi dòng cát bụi trải hồn phiêu
Cung đàn lỗi nhịp ai còn hiểu
Chợt tiếc thềm xuân đã ngả chiều

Nguyet Bich

ĐẦY VƠI THƯƠNG NHỚ


DUYÊN nồng ấy sao đong đo được
EM chỉ mong phận phước an lành
ĐÁNG gì một kiếp chông chanh
GIÁ thời ở tại lòng thành thật kia.

BAO niềm nỗi sẻ chia chưa cạn
TIỀN vung tay quá trán ích gì
MÀ đem mua bán sân si
TÌNH đau đáu khóc..chia ly não nề.
***
ANH trót dại vụng về đừng chấp
CHỨA trong tim đầy ắp yêu thương
KHOANG khoe chẳng lụy tơ vương
THUYỀN cô đơn nguyện chung đường khó khăn.

CÒN vết xước in hằn chưa vứt
VƠI mộng vàng day dứt cô miên
DUYÊN EM ĐÁNG GIÁ BAO TIỀN
MÀ TÌNH ANH CHỨA KHOANG THUYỀN CÒN VƠI.

HUYNHHUYNH

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

NỤ HÔN MÙA XUÂN


Người ơi có nhớ nụ hôn đầu?
Buổi nọ mai vàng nắng đẹp bâu
Chiếu ngập bờ vai tròn nhỏ ấm
Ghi vào kỷ niệm thật nồng sâu
Giờ này tết mở đường vui sáng
Phút ấy xuân reo phận thắm mầu
Cũng vậy hôm nay nhìn nhạn vẫy
Anh còn độc bước hỏi về đâu.?
Buổi nọ mai vàng, nắng đẹp bâu
Như thầm cổ vũ mối duyên sâu
Hoa vờ rộn rã khoe ngàn sắc
Bướm giả say sưa họa vạn mầu
Cứ liếc đôi mình ôm ấp nhỉ ?
Nhưng hoài mắc cở! trốn về đâu ?
Thời gian lướt vội trôi nhanh quá
Rót sậm đầy trang những luyến đầu
Ghi vào kỷ niệm thật nồng sâu
Nhật ký mừng đau phát triệu mầu
Giận dỗi rồi thôi, sầu mãi hả ?
Hờn ghen cũng hết, chứ gì đâu !
Làn mây lại cuốn theo chiều gió
Ánh mộng tràn lan phủ mái đầu
Biển sóng reo hò vung bọt nghĩa
Ân ngời lấp lánh phúc hạnh bâu
Phút ấy xuân reo phận ngát mầu
Ta nàng quyện chặt chẳng rời đâu
Vì đây đã ngấu vùng duyên trổ
Bởi đấy êm trao phước phận đầu
Cuộc sống không như lòng sớm nghĩ
Vành đời cứ tựa bão giông bâu
Tình kia chết lịm trong ngơ ngác
Trét ngợp bên hồn mảnh hận sâu
Anh còn độc bước hỏi về đâu.?
Vẫn nghẽn trong mơ khúc dạo đầu
Của một dòng yêu nhiều phách điệu
Cùng nghìn tiết tấu mọng buồn bâu
Nhìn vầng nguyệt tỏa vờn đêm lạnh
Thấy trái tim dìm khắc khổ sâu
Hỡi những cành đào vươn nhụy nở
Làm sao để vận lại tươi mầu?
06/12/2016- Đào Mạnh Hà

ĐỢI MONG ( Họa)


Phảng phất hình anh phía cổng trời
Cho lòng não nuột buổi chiều lơi
Kìa sông vẫn chảy khua triền núi
Nọ suối hoài gieo gợn bóng người
Lặng lẽ trăng hờn sương tủi lạnh
Âm thầm lá giận cánh buồn tơi
Bao ngày thiếp đợi mong chàng đến
Hẹn ước tình xưa khẽ gọi vời.

----- Lã Thượng ------

Nhớ rồi..!.!.!..sếp mẹ..!..đến chơi lúc chiều..!

Bố mình chuyên hút Vina
Hôm nay ngửi thấy xìgà ngộ ghê
Rõ ràng ông ấy chưa về
Đang đi công tác huyện kề mấy hôm

Lúc đêm mình ngủ sớm hơn
Nằm giường đâu phải salông thế này..!
Bây giờ ngửi vú cay cay
Hình như mới có bàn tay lạ vào

Vậy thì mọi chuyện thế nào...?
Nhà con cao cửa kín rào giời ơi
Mẹ con đâu phải dở hơi..?
Nhớ rồi..!.!.!..sếp mẹ..!..đến chơi lúc chiều..!

Thơ Hài Duy Kế