Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

NGỠ QUÊN

Giữa dòng đời xuôi ngược
Anh đã nhận ra em
Ánh mắt ngày xưa ấy
Chưa bao giờ anh quên...

Vâng đắng cay kỷ niệm
Bao năm tháng dập vùi
Để một chiều bối rối
Giật mình hương xưa ơi !
Phút ngẹn ngào năm đó
Len lỏi trong tâm em
Chữ phũ phàng trời định
Nào đâu phải do em
Một ngàn lời cay đắng
Chỉ có chút màu hồng
Trái bồ hòn năm đó
Anh vẫn cầm trên tay
Trời khéo trêu đùa cợt
Bởi trái đất vốn tròn
Trả lại anh lời hứa
Ngày xưa lưỡng lự yêu !
( (22/09/2016-Tr.Đ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét