Ai đem hoa gạo về trời
Chút hương rớt rụng đầy vơi nghẹn ngào
Gió lùa vạt nhớ hư hao
Tình dâng cuồn cuộn sóng gào thở than
Hoa rơi hoa rụng hoa tàn
Phấn hương nhoà nhạt khởi màn héo hon
Thương đời nước nước non non
Vần xoay đảo vọng dộc mòn xác xơ
Giấu cả vần thơ lẫn nụ cười
Chen vờ cảnh đẹp nét hồng tươi
Đằng kia sáo trỗi câu tiền phận
Chỗ nọ đàn ngân tiếng của đời
Vẽ lắm khôi hài đong tủi vận
Phô tràn hợm hĩnh đếm sầu cơi
Bồng lai thượng uyển đâu tròn trĩnh
Lẫy nhịp phùng hoan ý thảo thời...
HoÀng Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét