Thơ : Hà Tiên ( Tịnh Giang )
Người ta có bạn có đôi
Riêng em sao mãi đơn côi một mình
Ngày qua tháng lại lặng thinh
Âm thầm lặng lẻ một mình ri đây
Cận kề tết đến từng ngày
Chẳng ai chia sẻ giải bày cùng em
Bốn năm Đại học luyện rèn
Ra trường tốt nghiệp khó khăn việc làm
Nộp đơn chờ việc mơ màng
Chẳng nơi mô nhận ....cứ than thở dài
Thương cho cha mẹ miệt mài
Ráng nuôi em học thành tài gian nan
Chạy đôn chạy đáo mượn càng
Nợ nần chưa trả bẻ bàng vì con
Công danh trắc trở ngày son
Tương lai mù mịt chồng con sao đành
Ước mơ mong đợi chẳng thành
Phải chi có hướng các anh giúp dùm
Biết đâu có việc em ưng
Nghĩa chồng tình vợ vui mừng trăm năm
Thương em anh chớ băng khoăng
Tình thâm ân nghĩa làm ren ....không gần
Nếu anh thích vợ có cần
Em đây đăng ký sướng rân lo gì
Trai tân gái lớn dậy thì
Đồng cam cộng khổ việc chi không thành
Mấy lời tâm sự các anh
Anh nào yêu thích gọi nhanh em chờ .....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét