Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

Mộng ngày


(...)
Kiến bò quanh nhọc nhằn kiếm sống 
Ta trên lưng món nợ ân tình
Cũng định mệnh lạc loài Tổ quốc
Cũng tình chung tơ nắng mong manh

Ta hỏi kiến nơi nào cõi tịnh
Ngoài hư không có dấu chim bay
Từ tiếng gọi màu đen đất khổ
Thắp tâm tư thay ánh mặt trời?
Ta gọi kiến, ngập ngừng mây bạc
Đường ta đi, non nước bồi hồi
Bóc quá khứ, thiên thần kinh ngạc
Cắn vô biên trái mộng vỡ đôi
Non nước ấy trầm ngâm từ độ
Lửa rừng khuya yêu xác lá khô
Ta đi tìm trái tim đã vỡ
Đói thời gian ta gặm hư vô

Sài Gòn 1984 (Tuệ Sỹ, Giấc mơ Trường Sơn)

Thôi đừng nói chuyên trăm năm


Thôi đừng nói chuyện trăm năm
hôm nay anh thấy mệt
muốn ôm em ngủ và quên hết
đời ta như một câu đùa

thôi đừng nói chuyện được thua
cho đi cũng là nhận lại
nào đâu có gì còn lại mãi
nay lên mai xuống cũng thường

thôi đừng nói chuyện yêu đương
anh tỉnh giấc nằm nhìn em ngủ
hình như thế cũng là quá đủ
ngoài trời gió rét căm căm

thôi đừng nói chuyện trăm năm
rừng xưa cũ bốn mùa cây trút lá.

[luci lucius]
Rượu không chuốc mà say đời điên đảoLời chẳng buông sao lầm lỡ dây hoài
Ta vụng dại rung phím đàn hư ảo
Nhớ rồi quên
để mộng ấy trôi dài

Mộng còn chăng
trên nửa đời quanh quẩn
Nẻo mờ chưa
mà chân bước ngập ngừng
Đêm nay rót tràn một tâm thành khẩn
Chuyện ngày xưa như lá mục bên rừng.

Vĩnh Hảo
Toả hương đi hỡi loài hoa muôn sắc
Cho tình yêu say đắm thế gian này
Cho trăm năm quay về là khoảnh khắc
Cho vĩnh hằng làm bạn với mong manh...

Hợp Bích Hồ

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

THU NHỚ MẸ

Một sáng thu trái tim buồn nhớ Mẹ
Khoảnh khắc bồi hồi ấm áp Mẹ ơi !
Bần thần nhớ mùi quết trầu trong gió
Dáng Mẹ lom khom sắp lá trầu xưa
Nơi giàn trầu giờ đã xây nhà lớn
Hình ảnh chẳng nhoà trong kí ức con
Bàn tay Mẹ nhăn nheo theo năm tháng
Nâng ẵm bồng con ngàn vạn vui buồn
Khi Mẹ nói ánh mắt lời dịu ngọt
Kể cả khi con lầm lỡ sống sai
Tuổi thơ bên Mẹ rồi con khôn lớn
Đến lúc biết yêu Mẹ dặn từng giờ
Nào là củi nào là rơm là lửa
Hãy giữ mình bên hai chữ tiết trinh
Lời dạy cổ xưa ngẫm mà thấm thía
Con hiểu rồi mà vẫn dại khi yêu...
Tách xa Mẹ cuôc sống riêng khôn lớn
Vẫn chạy về khi nước mắt vòng quanh
Họ không yêu thương như tình của Mẹ
Khi con hiểu ra"cầu lỡ nhịp đời"...
Mẹ vỗ vể ủi an con đau xót
Phụ nữ đời đau chịu đựng nhé con !
Vâng con ngấm nấc khóc oà nức nở
Yêu Mẹ vô cùng đầy ắp ăn năn...
Mùa thu thứ ba Mẹ đi xa vắng
Sắp giỗ Mẹ rồi nhớ Mẹ quặn đau !!!
(21/09/2016-Tr.Đ)

NGỠ QUÊN

Giữa dòng đời xuôi ngược
Anh đã nhận ra em
Ánh mắt ngày xưa ấy
Chưa bao giờ anh quên...

Vâng đắng cay kỷ niệm
Bao năm tháng dập vùi
Để một chiều bối rối
Giật mình hương xưa ơi !
Phút ngẹn ngào năm đó
Len lỏi trong tâm em
Chữ phũ phàng trời định
Nào đâu phải do em
Một ngàn lời cay đắng
Chỉ có chút màu hồng
Trái bồ hòn năm đó
Anh vẫn cầm trên tay
Trời khéo trêu đùa cợt
Bởi trái đất vốn tròn
Trả lại anh lời hứa
Ngày xưa lưỡng lự yêu !
( (22/09/2016-Tr.Đ)

Tâm Tình

Tâm tình này Em viết gửi trao Anh
Người Em thương ở phương xa... vời vợi
Chốn nơi đây, nghĩa tình Em vẫn đợi
Đợi mong ngày ta trọn vẹn ước mơ.
Người bước đi để lại nỗi mong chờ
Quên tình riêng đấu tranh cho lý tưởng
Chí lớn mang, khắc ghi lời hẹn ước
Ngày trở về khi dân chủ tự do
Tình đong đầy thoáng cả những âu lo
Em gom lại gửi theo ngàn mây gió
Cầu bình an mong rằng Anh nơi đó
Được yên lành giữa bao họa tai ương
Phố cuối tuần tô đậm những yêu thương
Em nhẹ bước đi trong chiều nhạt nắng
Gió thu nhẹ thổi qua, lòng trống vắng
Đếm lá vàng, đếm nỗi nhớ về Anh
Anh tận phương nào Anh có hay...
Áo ấm kia đan từ mùa hạ cháy
Em đan vào trọn hết lửa yêu thương
Sưởi lòng Anh trên mỗi bước dặm trường
Để trái tim người thương vơi bớt lạnh!

Thảo Dung