Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

Bác già rồi mới có TRINH

Bác già rồi mới có TRINH
Già rồi mới có cuộc tình phiêu diêu
2 người đang đang hổi hổi yêu
Ấy mà thiên hạ bao điều nói ra

Hạnh phúc là của Người Ta
Tình yêu đâu kể là già hay non
Tình yêu là chỗ tâm hồn
Rồi sau mới đến chỗ còn Ra, Vô

Có bao nhiêu kẻ bây gìơ
Yêu vì nhìn thấy cơ đồ từ lâu
Già, đui, xấu, kệ miễn giàu
Chỉ cần cứ thế cho nhau tình tiền

Em đẹp em sẽ có quyền 
Anh giàu anh cũng có tiền để vui
Nhiều Chế không có thì thôi
Đừng nên ý kiến những lời khó nghe

Đàn ông ai chả có dê
Đàn bà ai chả lúc mê tiền nhiều
Phận mình nó được bao nhiêu
Tình duyên có giống những điều ở trên

Yêu nhau Tình Cảm thì bền
Yêu nhau Tiền Bạc sẽ quên nhanh giờ
Chỉ cần lạc bước cơ đồ
Người yêu nhanh chóng có bồ thế thân

Thơ Hai Duy Kế

MƯA BỤI MÙA ĐÔNG. !!!


Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Mưa bụi thôi em chớ nặng lòng. 
Hiện tượng xưa nay giờ. Ít thấy. 
Chắc là trời đất đã cảm thông. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Đón chúa giáng sinh chúa hài đồng. 
Chúa xuống dương gian người cứu rổi. 
Thương những cuộc đời kiếp long đong. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Đếm bước lang thang bước lòng vòng. 
Tình yêu đợi hoài chưa thấy đến. 
Mỏi mòn nhung nhớ lẩn ngóng trông. 
Trên những nẻo đường ướt mưa đông. 
Có ai buồn bả giống tôi không .
Nnớ nhớ cuộc tình thời quá khứ .
Đau khổ người ơi cháy cả lòng.

Dongthu Nguyen

CHẠNH LÒNG

Chợt tiếc thềm xuân đã ngả chiều
Thơ buồn khép lại những vần yêu
Màu son cũng nhạt hờn môi thắm
Nét nhũ dần phai tủi dáng kiều
Lạc gót phong trần tan cảnh liễu
 Phơi dòng cát bụi trải hồn phiêu
Cung đàn lỗi nhịp ai còn hiểu
Chợt tiếc thềm xuân đã ngả chiều

Nguyet Bich

ĐẦY VƠI THƯƠNG NHỚ


DUYÊN nồng ấy sao đong đo được
EM chỉ mong phận phước an lành
ĐÁNG gì một kiếp chông chanh
GIÁ thời ở tại lòng thành thật kia.

BAO niềm nỗi sẻ chia chưa cạn
TIỀN vung tay quá trán ích gì
MÀ đem mua bán sân si
TÌNH đau đáu khóc..chia ly não nề.
***
ANH trót dại vụng về đừng chấp
CHỨA trong tim đầy ắp yêu thương
KHOANG khoe chẳng lụy tơ vương
THUYỀN cô đơn nguyện chung đường khó khăn.

CÒN vết xước in hằn chưa vứt
VƠI mộng vàng day dứt cô miên
DUYÊN EM ĐÁNG GIÁ BAO TIỀN
MÀ TÌNH ANH CHỨA KHOANG THUYỀN CÒN VƠI.

HUYNHHUYNH

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

NỤ HÔN MÙA XUÂN


Người ơi có nhớ nụ hôn đầu?
Buổi nọ mai vàng nắng đẹp bâu
Chiếu ngập bờ vai tròn nhỏ ấm
Ghi vào kỷ niệm thật nồng sâu
Giờ này tết mở đường vui sáng
Phút ấy xuân reo phận thắm mầu
Cũng vậy hôm nay nhìn nhạn vẫy
Anh còn độc bước hỏi về đâu.?
Buổi nọ mai vàng, nắng đẹp bâu
Như thầm cổ vũ mối duyên sâu
Hoa vờ rộn rã khoe ngàn sắc
Bướm giả say sưa họa vạn mầu
Cứ liếc đôi mình ôm ấp nhỉ ?
Nhưng hoài mắc cở! trốn về đâu ?
Thời gian lướt vội trôi nhanh quá
Rót sậm đầy trang những luyến đầu
Ghi vào kỷ niệm thật nồng sâu
Nhật ký mừng đau phát triệu mầu
Giận dỗi rồi thôi, sầu mãi hả ?
Hờn ghen cũng hết, chứ gì đâu !
Làn mây lại cuốn theo chiều gió
Ánh mộng tràn lan phủ mái đầu
Biển sóng reo hò vung bọt nghĩa
Ân ngời lấp lánh phúc hạnh bâu
Phút ấy xuân reo phận ngát mầu
Ta nàng quyện chặt chẳng rời đâu
Vì đây đã ngấu vùng duyên trổ
Bởi đấy êm trao phước phận đầu
Cuộc sống không như lòng sớm nghĩ
Vành đời cứ tựa bão giông bâu
Tình kia chết lịm trong ngơ ngác
Trét ngợp bên hồn mảnh hận sâu
Anh còn độc bước hỏi về đâu.?
Vẫn nghẽn trong mơ khúc dạo đầu
Của một dòng yêu nhiều phách điệu
Cùng nghìn tiết tấu mọng buồn bâu
Nhìn vầng nguyệt tỏa vờn đêm lạnh
Thấy trái tim dìm khắc khổ sâu
Hỡi những cành đào vươn nhụy nở
Làm sao để vận lại tươi mầu?
06/12/2016- Đào Mạnh Hà

ĐỢI MONG ( Họa)


Phảng phất hình anh phía cổng trời
Cho lòng não nuột buổi chiều lơi
Kìa sông vẫn chảy khua triền núi
Nọ suối hoài gieo gợn bóng người
Lặng lẽ trăng hờn sương tủi lạnh
Âm thầm lá giận cánh buồn tơi
Bao ngày thiếp đợi mong chàng đến
Hẹn ước tình xưa khẽ gọi vời.

----- Lã Thượng ------

Nhớ rồi..!.!.!..sếp mẹ..!..đến chơi lúc chiều..!

Bố mình chuyên hút Vina
Hôm nay ngửi thấy xìgà ngộ ghê
Rõ ràng ông ấy chưa về
Đang đi công tác huyện kề mấy hôm

Lúc đêm mình ngủ sớm hơn
Nằm giường đâu phải salông thế này..!
Bây giờ ngửi vú cay cay
Hình như mới có bàn tay lạ vào

Vậy thì mọi chuyện thế nào...?
Nhà con cao cửa kín rào giời ơi
Mẹ con đâu phải dở hơi..?
Nhớ rồi..!.!.!..sếp mẹ..!..đến chơi lúc chiều..!

Thơ Hài Duy Kế

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

TỨC CẢNH HÒA THƠ

Khen cho họa sĩ khéo bày trò 
Tượng cát hỏa thân cảnh éo o
Ngần ngẫn như vầy trông ngộ quá 
Đễnh hềnh thế đó thấy mà lo
Miệng kia ngậm chặt bên bầu ngọc
Tay ấy mân mê vuốt cái mo
Tạo hóa sinh ra rằng đã vậy
Mà sao ngẫm nghĩ chẳng hay ho...
Thống Nguyễn

Chị Hái Tiêu

Gặp bà hàng xóm hái Tiêu
Một mình trong Rẫy buổi chiều hôm nay
Chồng bà xuất khẩu đi Tây
Bà đi ăn cưới trưa này còn vui
Mặc nguyên đồ đỏ trên người
Thấy Tôi thì đã mỉm cười..Chào Em..!
Ơ này..! ngắm chị thử xem...!
Chứ nay đi cưới họ khen cái đầm
Lăn tăn bước đến lại gần
Bâng khuâng ngửi ngắm cả chân đến đầu
Đứng nhìn chị phía đàng sau
Nước hoa thơm phức, một màu Tiêu xanh
Chị nè Em biểu chân thành
Em thì quần áo chả rành Chị ơi..!
Nhưng mà Chị rất đẹp người
Mặc chi cũng rất hợp thời đó nha
Chị cười toe toét như hoa
Mày chưa có vợ nhưng mà nói hay
Đang Cần thì lại qua đây
Ở luôn với Chị trong này hái Tiêu

Thơ Hai Duy Kế
Xưng hô là gái có chồng
Mấy thằng Xóm Hạ vẫn bồng lên xe
Đưa em vào tận bờ đê
Năm thằng bọn chúng nó đè ra chơi
Áo thì chúng xé tả tơi
Người thì chúng vập khắp nơi đau nhừ
Cũng may là có người hô
Nên em mới thoát bây giờ đến đây
Không thì em cũng nát thây
Năm thằng bọn nó như bầy chó hoang
Anh ơi em sợ trai làng
Nhờ anh giúp tí chở sang xóm Đoài
Chồng em mà thấy như này
Làm sao mà biết trình bày hả anh
Bọn kia dâm dục đã đành
Mà sao em thấy mắt anh cũng thèm...?

Thơ Hai Duy Kế

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

CON GÁI


Trời sanh con gái như hoa
Lúc mưa lúc nắng để mà phát điên
Cô em má lún đồng tiền
Cười trông duyên dáng, có quyền chảnh lên

Con gái vào tuổi thiếu niên
Ngọc ngà sắc nước đổ nghiêng cái Thành
Đào tơ liễu yếu mong manh
Bao nhiêu trai tráng dỗ dành đón đưa

Con gái ở tuổi mộng dừa
Chim sa cá lặn độ vừa hai mươi
Vẫn hay khéo chọn lắm người
Đẹp trai cộng với nụ cười dễ thương

Con gái mà lỡ tình trường
Giữa đường gãy gánh biết nương chổ nào ?
Con gái đáng quý làm sao
Tự mình bương chải cho bao việc nhà

Con gái thường rất lo xa
Yêu thay con gái cùng ta mặn nồng
Hỡi ai đang được làm chồng
Hãy nâng niu nhé cánh hồng trong tay

Ai làm tư cách bạn trai
Đừng vì phù phiếm đổi thay bạn tình
Đó là suy nghĩ riêng mình
Cho người con gái đẹp xinh của đời😅

............Tom Tittot.....

......CẢNH ĐỜI.....


Ai đem hoa gạo về trời
Chút hương rớt rụng đầy vơi nghẹn ngào
Gió lùa vạt nhớ hư hao
Tình dâng cuồn cuộn sóng gào thở than

Hoa rơi hoa rụng hoa tàn
Phấn hương nhoà nhạt khởi màn héo hon
Thương đời nước nước non non
Vần xoay đảo vọng dộc mòn xác xơ

Giấu cả vần thơ lẫn nụ cười
Chen vờ cảnh đẹp nét hồng tươi
Đằng kia sáo trỗi câu tiền phận 
Chỗ nọ đàn ngân tiếng của đời 
Vẽ lắm khôi hài đong tủi vận 
Phô tràn hợm hĩnh đếm sầu cơi
Bồng lai thượng uyển đâu tròn trĩnh 
Lẫy nhịp phùng hoan ý thảo thời...

HoÀng Hưng

Đợi Chồng

Chị ấy đêm nay lại đợi chồng
Váy trùm nhưng vẫn hở chỗ mông
Một mình đêm vắng sao tê tái
Hỡi trời ông xã có về không

Chị ấy đêm nay có một mình
Ông xã không về ngủ lại Vinh
Căn nhà Trống vắng cô đơn thế
Gió động ngoài hiên chả thấy kinh

Chị ấy đêm nay cứ thở dài
Là vì không biết ngủ với ai
Nước hoa xịt sớm còn thơm chán
Thiếu Người Tâm Sự.. thức đến mai

Thơ Hai Duy Kế

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016


Dạ anh.. chồng cứ đi xa
Cho nên việc cửa việc nhà em lo
Nấu rượu gói bánh đóng dò
Việc riêng việc nhỏ việc to một mình

Cảm ơn anh đã nhiệt tình
Lát anh ở lại gia đình mời cơm
Nhà thì 1 mẹ 2 con
Rượu ngâm Cá Ngựa đang còn nửa chai

Mấy khi anh đã đến đây
Thì nên ở lại giãi bầy cho vui
Anh em chia sẻ ngọt bùi
Người đun kẻ nấu cho sôi bánh này

Thơ Hài Duy Kế

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

Đang đêm trời đổ mưa rào
Em không chịu được em lao ra ngoài
Mưa đi cho mát cái ngài

Mát chân mát cẳng mát vai mát mồm

Mát luôn cả đống tâm hồn
Của người con gái nhiều hôm vắng chồng
Mưa cho mát dạ mát lòng
Mưa cho sợi nước nó thòng vào đây


Thơ Hài Duy Kế

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

5 lạng - Nửa cân


Để im cho bác thương nào..!
Mấy khi có dịp cháu vào đây chơi
Bác gái khuất núi lâu rồi
Cho nên bác đã mất hơi đàn bà

Ôi chà...! da cháu nõn nà
Mùi thơm gì đó như là sữa Dê
Thế này thì thích quá đi
Con làm bác trẻ như thì đang xuân

Ồ thôi.. cháu mới sang thăm
Bác ơi đừng có sát gần thế kia
Bác ôm khó nói điều gì
Thế gian nhìn thấy như nì chằng hay

Con không cần phải trình bày
Có gì mà sợ, cứ thay bác bà
Hôm này chẳng có ai qua
Bác thương 1 chút cho là nó thông

Lát cho con 1 quả Hồng
Để con ăn thử thấy lòng ra sao
Tuổi cao tình cảm càng cao
Mấy khi ở lại thôi nào.. bác thương

Bác ơi...! mong bác bình thường
Đừng nên manh động vấn vương chuyện này
Thôi mà...! nới lỏng vòng tay
Vô nhà cho khuất.. ngoài này.. Hổng chơi

Để im bác ấp một hồi
Thích chi thì nói bác rồi sẽ cho
Bác vừa mới bán con Bò
Ở chơi với bác khỏi lo chuyện tiền

Cũng không phải ngại ưu phiền
Cháu con thì đã đi lên bên chùa
Hôm nay thời tiết đổi mùa
Ngồi đây cho bác được đùa tí đi

Thơ Hai Duy Kế

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

Ơ này đầu óc để đâu

Ơ này đầu óc để đâu

Trả lời cho nốt cái câu Cuối Bài
Chị hay ngạo mạn cậy tài
Lúc nào cũng muốn ra oai với Thầy
Dạ em bị ốm mấy ngày
Em xin nghỉ học hôm nay lại trường
Trong người chưa được bình thường
Cho nên đầu óc bốn phương còn nhầm
Tôi thì tôi nói nhiều lần
Bây giờ cuối cấp cũng gần ngày thi
Cố mà học mấy chữ đi
Sau này có vốn còn phi vào đời
Dạ thưa thầy vốn có rồi
Em đang cố học những lời khắc sâu
Cũng mong sức khỏe cho mau
Để em học nốt những câu Cuối Bài
Thơ Hài Duy Kế

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

HỨA


Anh chỉ ước anh sống liền hai kiếp
Để em tôi đỡ phải hẹn kiếp sau
Đường nợ ba sinh anh vòng lối tắt
Đón đầu duyên em anh chặn ngõ sau
Dây tơ hồng anh buộc đôi sợi kép
Trói một linh hồn duy nhất là em
Yêu là nhớ thương làm tim thổn thức
Bể ái tình ai vùng vẫy giữa đêm...
(18/11/2016-Tr.Đ)

LỜI HOA


Đừng lãng mạn ví tình yêu như sóng
Vỗ mạn bờ xong sóng lặng rời xa
Đừng ví yêu như trời xanh mây thẳm
Đâu phải xanh trời sẽ chẳng bão giông
Yêu nhẹ thôi chút gió lay ngày nóng
Hơi ấm đủ xua tan lạnh giá băng
Một chỗ đứng trong tim ai hồng thắm
Hơn hẳn ngàn lời lãng mạn qua môi
Nói lời yêu hãy dệt tình vĩnh cửu
Chớ xáo mòn đừng chót lưỡi đầu môi
Hai ta từng hẹn thề đêm trăng sáng
Thiên đường yêu chớ để lạnh tim ai
Anh có nhớ cũng chiều Đông năm ấy
Có một người ngơ ngẩn đứng bên ai
Hồn khờ dại bởi bút tim đang viết
Nắn nót nét tròn đậm chữ yêu anh
Bó hoa chiều anh ôm tràn cảm xúc
Đâu phải học trò sao lại tặng em
Hoa tình yêu chỉ tặng riêng em đó
Màu đỏ hồng anh gắn vạn lời yêu !
(19/11/2016-Tr.Đ)

Lão hàng xóm quát con:


Tao cày muốn vỡ mặt...
Đồ bất hiếu, xấu xa
Mày bảo : "nhờ ơn đảng
Có sách mới áo hoa"!

Thêm cái bọn nhà giáo
Biết láo vẫn tuyên truyền
Chúng không biết liêm sỉ
Sống chỉ biết đến tiền
Nào là Lê Văn Tám
Naò chủ nghĩa tầm phào
Nào đạo đức cách mạng
Toàn những thứ tào lao
Hai mươi tháng mười một
Tao cạch mặt chúng mày
Khi không còn tự trọng
Sao đáng mặt làm thầy!
Hiệu trưởng thành ông tú
Cô giáo ra điếm đàng
Nhục cho ngành giáo dục
Vong bản đám con hoang...
* Lượm trên net.

Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

BÀI THƠ CUỐI CÙNG


Mưa rơi tí tách bên thềm.
Giọt mưa rây rức nỗi niềm đơn côi.
Mưa làm lệ mãi tuôn rơi.
Mưa than mưa khóc nhạt nhòa hồn em.

Đời em là ánh trăng côi.
Như hoa tan tác, mây trôi hững hờ.
Đời em bóng tối mịt mờ. 
Như đêm hoang lạnh đợi chờ mưa ngâu.

Nụ hôn ngày ấy anh trao.
Giờ thành vị đắng dâng trào bờ môi.
Trả anh con tim gian dối.
Trả lai anh lời xin lỗi ngọt ngào.

Thôi rồi một kiếp má đào.
Thôi rồi tình lỡ đi vào thiên thu.
Em là hoa dại hoang vu. 
Em là cỏ dại ao tù nhớp nhơ.

Kiếp này lầm lỗi dạy khờ
Thôi đành khép kín để chờ kiếp sau

Quangminhle

HOẢNG HỒN


1 Canh, 2 canh, lại 3 canh 
Chằn chọc băn khoăn giấc chẳng thành. 
Canh 4 canh 5 vừa chợp mắt 
Bà xã gọi dậy:"Làm đi anh".

Ngoc Bich Ninh

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

VỀ THĂM ĐẤT MŨI


Mái chèo đấy nước điều tay
Bóng chiều nghiêng đổ dặm dài phía sau
Mai về thăm lại Cà Mau
Thăm rừng ngập mặng bạc màu phù sa
Trà Là bạn hãy ghé qua
Chim cò đủ loại từ xa tựu về
Bóng chiều ngả xuống làng quê
Bim bịp kêu nước tình quê dạt dào
Dáng ai trên chiếc cầu ao
Gió lay tà áo xậy lao ngại ngùng
Chim bay về tổ thong dong
Cánh diều lộng gió trên đồng cỏ năng
Dẩu đi muôn nẽo xa xăm
Cà Mau niềm nhớ thì thầm người ơi
Ai về Tân Duyệt, Đầm Dơi
Cây bần nghiêng bóng, chào mời gọi ta
Xuôi chèo xuộng miệt rừng già
Phú Tân Cái Nước Trà Là Ông Trang
Ngượt dòng thăm cánh Đồng Hoang
Cỏ năng xanh biếc thênh thang cánh cò
Dạt dào tiếng hát câu hò
Của người em gái chèo đò trên sông
Nhớ quê xao xuyến cỏi lòng
Con Tàu, Đất Mủi đợi mong ta về

Van Vu

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

TÌNH HẬN


Anh xé nát mảnh tình ngang trái
Và con tim khờ dại ngây thơ.
Vì em ngốc nghếch ngu ngơ.
Nên em ôm hận bao giờ nguôi ngoai?

Anh đã giết tình em chớm nở.
Anh đã làm dang dở tình đầu.
Buồn rây rức,suốt canh thâu.
Hận anh nỡ để trái sầu rụng rơi.

Dù thương đau cay đắng trong đời.
Dù bão lốc chơi vơi giữa dòng.
Thôi thì số kiếp long đong !
Hoa hồng vùi dập đêm đông lạnh lùng .

Trả lại anh thư tình ngày ấy.
Trả lại anh tim dấy máu đào.
Chỉ là một giấc chiêm bao.
Anh đi đường đó,em vào lối em !
CHÀO TỪ BIỆT TÌNH HẬN THIÊN THU ! ! !


Quangminhle

LÀ TẠI ANH


Là tại anh ngoảnh mặt làm ngơ.
Là tại anh tan vỡ mộng đầu.
Là tại anh tình em dang dở.
Là tại anh sao quá hững hờ.

Bởi vì em tuổi non thơ mộng.
Bởi vì em gió lộng trời xuân.
Bởi vì em hồn nhiên sống động.
Bởi vì em là tuổi trắng trong.
Anh giết tình anh trong tan vỡ.
Anh đem thương nhớ khóc người đi.
Thà mang tình phụ,tình gian dối.
Ai nỡ vùi chôn tuổi mộng mơ.
Khóc đi em cho vơi thương nhớ.
Để xóa nhòa lầm lỡ con tim.
Đừng trách anh tình mình trắc trở.
Đừng giận anh làm đứt dây tơ.
Cơn mưa nào mà không quang tạnh.
Nổi buồn nào canh cánh mãi đâu.
Rồi khổ đau chôn vùi hoang lạnh.
Để hồn em bay bổng trời xanh.
VÌ YÊU EM LÀ MONG EM HẠNH PH ÚC
Quangminhle

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016


Tiếng ai khóc trong đêm trường uất hận 
Lời ai ru trào máu lệ bi thương 
Hồn ai đó đôi tay gầy sờ soạng 
Là hồn tôi tìm dấu cũ quê hương

Ai tóc trắng đìu hiu trên đỉnh tuyết 
Bước chập chờn heo hút giữa màn sương 
Viên đá cuội mấy nghìn năm cô quạnh 
Hồn tôi đâu trong dấu tích hoang đường?

.Tuệ Sỹ

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

Mộng ngày


(...)
Kiến bò quanh nhọc nhằn kiếm sống 
Ta trên lưng món nợ ân tình
Cũng định mệnh lạc loài Tổ quốc
Cũng tình chung tơ nắng mong manh

Ta hỏi kiến nơi nào cõi tịnh
Ngoài hư không có dấu chim bay
Từ tiếng gọi màu đen đất khổ
Thắp tâm tư thay ánh mặt trời?
Ta gọi kiến, ngập ngừng mây bạc
Đường ta đi, non nước bồi hồi
Bóc quá khứ, thiên thần kinh ngạc
Cắn vô biên trái mộng vỡ đôi
Non nước ấy trầm ngâm từ độ
Lửa rừng khuya yêu xác lá khô
Ta đi tìm trái tim đã vỡ
Đói thời gian ta gặm hư vô

Sài Gòn 1984 (Tuệ Sỹ, Giấc mơ Trường Sơn)

Thôi đừng nói chuyên trăm năm


Thôi đừng nói chuyện trăm năm
hôm nay anh thấy mệt
muốn ôm em ngủ và quên hết
đời ta như một câu đùa

thôi đừng nói chuyện được thua
cho đi cũng là nhận lại
nào đâu có gì còn lại mãi
nay lên mai xuống cũng thường

thôi đừng nói chuyện yêu đương
anh tỉnh giấc nằm nhìn em ngủ
hình như thế cũng là quá đủ
ngoài trời gió rét căm căm

thôi đừng nói chuyện trăm năm
rừng xưa cũ bốn mùa cây trút lá.

[luci lucius]
Rượu không chuốc mà say đời điên đảoLời chẳng buông sao lầm lỡ dây hoài
Ta vụng dại rung phím đàn hư ảo
Nhớ rồi quên
để mộng ấy trôi dài

Mộng còn chăng
trên nửa đời quanh quẩn
Nẻo mờ chưa
mà chân bước ngập ngừng
Đêm nay rót tràn một tâm thành khẩn
Chuyện ngày xưa như lá mục bên rừng.

Vĩnh Hảo
Toả hương đi hỡi loài hoa muôn sắc
Cho tình yêu say đắm thế gian này
Cho trăm năm quay về là khoảnh khắc
Cho vĩnh hằng làm bạn với mong manh...

Hợp Bích Hồ

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

THU NHỚ MẸ

Một sáng thu trái tim buồn nhớ Mẹ
Khoảnh khắc bồi hồi ấm áp Mẹ ơi !
Bần thần nhớ mùi quết trầu trong gió
Dáng Mẹ lom khom sắp lá trầu xưa
Nơi giàn trầu giờ đã xây nhà lớn
Hình ảnh chẳng nhoà trong kí ức con
Bàn tay Mẹ nhăn nheo theo năm tháng
Nâng ẵm bồng con ngàn vạn vui buồn
Khi Mẹ nói ánh mắt lời dịu ngọt
Kể cả khi con lầm lỡ sống sai
Tuổi thơ bên Mẹ rồi con khôn lớn
Đến lúc biết yêu Mẹ dặn từng giờ
Nào là củi nào là rơm là lửa
Hãy giữ mình bên hai chữ tiết trinh
Lời dạy cổ xưa ngẫm mà thấm thía
Con hiểu rồi mà vẫn dại khi yêu...
Tách xa Mẹ cuôc sống riêng khôn lớn
Vẫn chạy về khi nước mắt vòng quanh
Họ không yêu thương như tình của Mẹ
Khi con hiểu ra"cầu lỡ nhịp đời"...
Mẹ vỗ vể ủi an con đau xót
Phụ nữ đời đau chịu đựng nhé con !
Vâng con ngấm nấc khóc oà nức nở
Yêu Mẹ vô cùng đầy ắp ăn năn...
Mùa thu thứ ba Mẹ đi xa vắng
Sắp giỗ Mẹ rồi nhớ Mẹ quặn đau !!!
(21/09/2016-Tr.Đ)

NGỠ QUÊN

Giữa dòng đời xuôi ngược
Anh đã nhận ra em
Ánh mắt ngày xưa ấy
Chưa bao giờ anh quên...

Vâng đắng cay kỷ niệm
Bao năm tháng dập vùi
Để một chiều bối rối
Giật mình hương xưa ơi !
Phút ngẹn ngào năm đó
Len lỏi trong tâm em
Chữ phũ phàng trời định
Nào đâu phải do em
Một ngàn lời cay đắng
Chỉ có chút màu hồng
Trái bồ hòn năm đó
Anh vẫn cầm trên tay
Trời khéo trêu đùa cợt
Bởi trái đất vốn tròn
Trả lại anh lời hứa
Ngày xưa lưỡng lự yêu !
( (22/09/2016-Tr.Đ)

Tâm Tình

Tâm tình này Em viết gửi trao Anh
Người Em thương ở phương xa... vời vợi
Chốn nơi đây, nghĩa tình Em vẫn đợi
Đợi mong ngày ta trọn vẹn ước mơ.
Người bước đi để lại nỗi mong chờ
Quên tình riêng đấu tranh cho lý tưởng
Chí lớn mang, khắc ghi lời hẹn ước
Ngày trở về khi dân chủ tự do
Tình đong đầy thoáng cả những âu lo
Em gom lại gửi theo ngàn mây gió
Cầu bình an mong rằng Anh nơi đó
Được yên lành giữa bao họa tai ương
Phố cuối tuần tô đậm những yêu thương
Em nhẹ bước đi trong chiều nhạt nắng
Gió thu nhẹ thổi qua, lòng trống vắng
Đếm lá vàng, đếm nỗi nhớ về Anh
Anh tận phương nào Anh có hay...
Áo ấm kia đan từ mùa hạ cháy
Em đan vào trọn hết lửa yêu thương
Sưởi lòng Anh trên mỗi bước dặm trường
Để trái tim người thương vơi bớt lạnh!

Thảo Dung

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

Một lần rồi nhớ

nguồn ảnh internet

Con đường làng ngày ấy
In dấu chân năm nào
Bao kỷ niệm dạt dào
Đến một lần rồi xa. 
Xóm làng kia ngày ấy.
Đã bao năm cách xa.
Về thăm như về nhà,
Bao người thân ra đón.
Một lần đến rồi nhớ
Nay mái tóc ngã sương
Một lần đến rồi thương.
Mười bốn năm mới gặp.

Đỗ Viết Khoa

Thầy tôi


Cả đời mải miết gieo trồng
Mầm xanh đang lớn lúa đồng xanh xanh
Nay về với mái nhà tranh
Sách xưa thầy đọc tỉa cành chăm hoa
Tuổi đời sáu chục xuân qua
Tuổi nghề bốn chục đã qua đời thầy
Trò ngoan thầy dạy bấy nay
Như chim đủ cánh tung bay giữa trời
Góp công xây dựng cho đời
Nước nhà giàu đẹp rạng ngời tương lai.


Đỗ Viết Khoa

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Buổi chiều mênh mang tan từng mảnh nhỏ
Giữa phố phường xám đỏ hoàng hôn về
Chiếc lá rơi nằm ngủ bên lề
Giữa thế giới già nua mệt mỏi

Ta là ai giữa cõi vô thường ?
Là sương mỏng còn vương trên lá...?
Mở mắt ra thấy đời xa lạ
Bao mộng lành ở cuối khơi xa
Ta lang thang như kẻ không nhà
Tìm một người giữa thế giới bao la
Dẫu biết đời này là hư giả
Nhưng vẫn tìm anh với trái tim thật thà
Và Anh là ai giữa một đám đông
Giữa thế giới nghẹt người không một khoảng trống
Anh ở đâu, giữa đời mênh mông rộng
Thấy anh rồi! Anh có biết em tìm khó lắm không ?
Giữa thế giới trống trải, mong manh
Ta sẽ dành cho nhau những điều quý nhất
Tôn trọng, yêu thương bằng trái tim chân thực
Rồi chúng ta lại tích cực sống tốt phần đời mình
Và chúng ta lại cùng lang thang trong cõi vô hình
Tự nhìn mình bằng đôi mắt người khác
Và ta sẽ không bao giờ dối gạt
Sống cuộc đời mộc mạc đơn sơ
Tình cho anh là những lời thơ
Là nổi nhớ ... Từng giờ và bất diệt....
HBH

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

HỨA NHÉ ANH


Đã nắm tay em anh đừng buông nhé
Chiếc cầu cuộc đời lắt lẻo khó đi
Bao cạm bẫy dưới mố cầu đáng sợ
Những nhịp sai sẽ rung lắc đời em

Đời nhiều lắm những chiếc cầu ngang trái
Không vịn không dây đáng sợ lắm anh
Một cơn gió qua cầu tim em đập
Sợ chứ anh em biết dựa vào ai...
Có những chiếc cầu khác chi chiếc bẫy
Lên cầu rồi nên bước ngược hay xuôi
Hai đầu cầu đầy bóng người nhộn nhịp
Có nhận ra em qua nét thoáng buồn ?
Đã nắm tay em đừng buông anh nhé !
Hẹn anh rồi em sẽ bước lên cầu
Chiếc cầu đời chênh vênh anh nắm chắc
Nhịp cầu đung đưa đừng sợ có anh .
(29/07/2016-Tr.Đ)

BÃO XỬ KIỆN


Sau cơn bão đã bật tung bằng chứng
Chữ khốn nạn hoành hành đất Việt ta
Cứ vì tiền là không trừ thủ đoạn
"Ăn bẩn"nên vơ đút tất vào mồm
Thương cho cây vừa sống vừa cố thở
Chỉ dám kêu khi có bão tràn qua
Thủ Đô ơi nơi ngàn năm văn hiến
Sâu bọ lồm ngồm bò khắp các nơi ...
(29/07/2016-Tr.Đ)

Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016


Đôi khi cần dừng lại
để hiểu hết con đường
đôi khi cười hấp hối
để biết tròn yêu thương.
– Nguyễn Danh Lam

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

KHÓC CHA !



Không thể nào con ngủ được đêm nay
Trời sắp sáng sao con còn trăn trở
Cha ơi ! vì con biết trên đời nầy hiện tại
Con đã mất cha rồi !
Đêm nay giữa thinh lặng
Một mình con đối diện
Tấm tình cha ôi sao quá bao la
Giờ nhận biết thì cha xa vời vợi
Mãi không còn cha nữa ở trên đời
Mãi không còn gọi nữa tiếng “ Cha ơi ! “
Vành tang trắng, chỉ một vành lụa mỏng
Mang trên đầu sao nặng quá ngàn cân
Dòng nước mắt cả ngày không thể khóc
Giờ lại tuôn như dòng suối khôn vơi
Đêm nay, cha nằm đó
Mắt khép hòai vĩnh viễn
Bao ưu tư cha bỏ lại giữa đời
Bao yêu thương đâu còn nữa, cha ơi !
Bao trìu mến làm sao con tìm được
Đêm nay,
Những giọt lệ nến sưỡi vầng trán cao lạnh giá
Và lệ con sưỡi ấm linh hồn cha.
Đêm nay,
Khóc cha bằng giọt lệ thầm
Bằng muôn vạn nén hương trầm con dâng.
Kim Lệ

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

*** NGUYỆT SẦU ***


( Tự Do )
Lặng lẽ đêm này kẻ chốn đây
Cùng trăng bên tửu lạnh vai gầy
Thổn thức nghe hồn phiêu phách lạc
Bồi hồi âm ỷ .. Mộng còn xây
Vẫn biết dòng đời luôn xoay chuyển
Mặc kẻ buông lời lắm điều cay
Cứ mãi bới đào bao kỹ niệm
Rồi mai thức giấc ...rã thân này


Minh Vy