Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

Một lần rồi nhớ

nguồn ảnh internet

Con đường làng ngày ấy
In dấu chân năm nào
Bao kỷ niệm dạt dào
Đến một lần rồi xa. 
Xóm làng kia ngày ấy.
Đã bao năm cách xa.
Về thăm như về nhà,
Bao người thân ra đón.
Một lần đến rồi nhớ
Nay mái tóc ngã sương
Một lần đến rồi thương.
Mười bốn năm mới gặp.

Đỗ Viết Khoa

Thầy tôi


Cả đời mải miết gieo trồng
Mầm xanh đang lớn lúa đồng xanh xanh
Nay về với mái nhà tranh
Sách xưa thầy đọc tỉa cành chăm hoa
Tuổi đời sáu chục xuân qua
Tuổi nghề bốn chục đã qua đời thầy
Trò ngoan thầy dạy bấy nay
Như chim đủ cánh tung bay giữa trời
Góp công xây dựng cho đời
Nước nhà giàu đẹp rạng ngời tương lai.


Đỗ Viết Khoa

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Buổi chiều mênh mang tan từng mảnh nhỏ
Giữa phố phường xám đỏ hoàng hôn về
Chiếc lá rơi nằm ngủ bên lề
Giữa thế giới già nua mệt mỏi

Ta là ai giữa cõi vô thường ?
Là sương mỏng còn vương trên lá...?
Mở mắt ra thấy đời xa lạ
Bao mộng lành ở cuối khơi xa
Ta lang thang như kẻ không nhà
Tìm một người giữa thế giới bao la
Dẫu biết đời này là hư giả
Nhưng vẫn tìm anh với trái tim thật thà
Và Anh là ai giữa một đám đông
Giữa thế giới nghẹt người không một khoảng trống
Anh ở đâu, giữa đời mênh mông rộng
Thấy anh rồi! Anh có biết em tìm khó lắm không ?
Giữa thế giới trống trải, mong manh
Ta sẽ dành cho nhau những điều quý nhất
Tôn trọng, yêu thương bằng trái tim chân thực
Rồi chúng ta lại tích cực sống tốt phần đời mình
Và chúng ta lại cùng lang thang trong cõi vô hình
Tự nhìn mình bằng đôi mắt người khác
Và ta sẽ không bao giờ dối gạt
Sống cuộc đời mộc mạc đơn sơ
Tình cho anh là những lời thơ
Là nổi nhớ ... Từng giờ và bất diệt....
HBH